Tuổi 19 – sự ngạo mạn và bài học nhớ đời.

Có lẽ em may mắn khi sinh ra trong một gia đình cũng kinh doanh buôn bán nên ít nhiều nó đã thấm vào máu em tự lúc nào. Năm đầu tiên Đại học, em ấp mong muốn tự vận hành kinh doanh riêng cho mình sau khi ra trường và sau khi học hỏi được nhiều kiến thức. Nhưng vào năm 2, em nhận thấy một cơ hội cho mình vào lúc Mẹ em mua được một mảnh đất khoảng 450m ở gần một ngã ba quận 9. Lúc đó mảnh đất được bỏ không một thời gian vì nhà em chưa biết làm gì với nó ngoài chờ giá đất lên. Em nhìn đất bỏ không mà tiếc không chịu được. Lúc đó nhà em đang kinh doanh quán hải sản nướng và lẩu ở quận Phú Nhuận ( về sau em xin phép gọi là quán nhậu) khá đông khách, có nhiều người nổi tiếng tới quán và tất nhiên là em đã có vài năm kinh nghiệm với mô hình này.

Nhưng mở quán ở quận 9 em phải làm gì đó khác biệt với những quán cạnh tranh xung quanh vì cho rằng là người học về kinh tế, không thể giống những người tay ngang vào nghề. Lúc bấy giờ ở ngoài Thanh đa có mô hình câu tôm càng xanh giải trí rất được ưa chuộng và Mẹ em cũng gợi ý em nên kết hợp mô hình này với quán nhậu (bằng cách là tôm khách câu được sẽ được chế biến ăn tại chỗ theo yêu cầu và chỉ tính phí chế biến).

Em bắt đầu về viết kế hoạch kinh doanh (lúc đó vừa kết thúc chương trình đại cương và bước vào chuyên ngành không bao lâu, em chưa được học các môn như Thiết lập và thẩm định dự án, lập kế hoạch kinh doanh, nghiên cứu thị trường, quản trị chiến lược,…) mà không biết là mình cần nghiên cứu cơ hội đầu tư, khảo sát nhu cầu thị trường... Em lập kế hoạch xây dựng, thiết kế không gian, mua vật tư, kế hoạch dự trù tài chính, thiết kế bảng hiệu, logo, slogan, kế hoạch tuyển dụng nhân sự, kế hoạch marketing, đi chợ…nói chung từ nhỏ tới lớn em đều tự làm và hỗ trợ tư vấn từ Gia đình (bạn bè lúc này vẫn chưa biết). Nói đến đây chắc các tiền bối đã nhận ra đầy rẫy những sai lầm của em, em xin phép tiếp tục.
Với tất cả sự tự tin và ngạo mạn tuổi 19 của mình, em đã xây dựng nên mô hình Ẩm thực - Câu tôm giải trí nhờ sự hỗ trợ của gia đình. Lúc đó em gọi vốn từ gia đình hơn 500 triệu. Khi mọi chuyện đã đâu vào đấy, em bắt đầu thực hiện tuyển dụng nhân viên, chọn cho mình một anh quản lý, 1 đầu bếp chính, một phụ bếp và bắt đầu chiến dịch Marketing. Giai đoạn 2 tháng đầu mọi chuyện diễn ra suôn sẻ, khách đông nhưng không có lời vì bù cho chi phí Marketing. Sau đó doanh thu bắt đầu chậm lại và em bắt đầu nhận ra những vấn đề:

1. Em đã qúa tự tin về sức hấp dẫn của quán để rồi tuyển về dư thừa nhân viên phục vụ.
2. Chút ít kinh nghiệm tuyển dụng trước đây không giúp em có được đội ngủ nhân viên tốt về cho mình. Em đã quá nhỏ tuổi vào lúc đó để mọi người có thể nghe và phục tùng. Vì vậy rất khó để em có thể training cho nhân viên, nên em đã quyết định thuê thêm một người quản lý để thay em làm việc đó.
2 khoản trên đã làm chi phí tăng lên không đáng có cho nhân sự.
3. Luôn cảm thấy thật khó khăn và tội lỗi khi cho nhân viên nghỉ việc, em càng dây dưa hơn và chi phí càng tăng thêm. Em đã quá tình cảm trong công việc? Cuối cùng thì em cũng đã cho nghỉ việc một nửa số nhân viên khi doanh thu bắt đầu đi xuống những tháng sau.
4. Khá ưng ý với người đầu bếp đầu tiên nhưng không lâu sau anh ta giở trò nghỉ việc. Em đã thiếu công tác lưu trữ công thức nấu ăn mà mãi sau này em mới biết về sự cần thiết của nó.
5. Thuê 2 người trong gia đình để làm thu ngân và tạp vụ. Thật khó để có thể giải quyết những xung đột với người thân trong gia đình. Mặc dù luôn muốn giúp đỡ nhưng có lẽ em không nên thuê người thân vào làm việc?
6. Em đã không có một người Mentor nào đúng nghĩa, mọi thứ em chỉ hỏi ý kiến gia đình. Bài học cho em: khi làm việc gì cũng cần người tinh thông trong lĩnh vực đó, bám lấy họ và học hỏi từ họ.
7. Có quá nhiều ý kiến từ Gia đình khuyên em nên thế này thế nọ. Là Nhà quản trị nên kiên định, tập trung vào mục tiêu và chí hướng của mình.
8. Quán những tháng đầu không thể thiếu người điều hành. Em lại phải đi học 4-5 buổi/tuần. Em quá tham lam khi ôm đồm mọi việc mà không dám giao cho bất kỳ ai. Sau này em đã học về cách phân quyền và ủy quyền hiệu quả bởi “người giỏi không phải là người làm tất cả”.
9. Em đã không thật sự dành hết tâm huyết của mình khi vừa muốn điểm số cao vừa muốn kinh doanh thuận lợi.
10. Quá tự tin đôi khi là một con dao hai lưỡi
11. ……

Trớ trêu thay, em lại là một đứa ham học. Và tất nhiên em đã chọn cho mình việc học thi mà không còn thời gian để giải quyết những vấn đề đang ngày càng trầm trọng. Xong mùa thi đó kết quả thi không như ý muốn còn việc kinh doanh cũng đang vắt kiệt sức của em.

Mọi thứ duy trì được thêm 2 tháng, lỗ vốn và em đã kết thúc việc kinh doanh của mình.

Thời gian sau đó em đã cố đọc nhiều hơn, học hỏi nhiều hơn và tìm cho mình những người Mentor giỏi. Ngày hôm nay, khi còn vài tháng nữa là tốt nghiệp, em lại đang chuẩn bị cho mình kế hoạch khởi nghiệp trong lĩnh vực du lịch mới và lần này em sẽ không mắc lại những sai lầm trước kia. Và tất nhiên, em đã chuẩn bị sẵn sàng tâm lý cho những bài học mới. Em rất hy vọng sẽ được viết những bài nữa sau khi em hoàn thành dự án mới dù thành công hay chưa.

Lần đầu tiên viết bài còn nhiều sai sót, em rất mong nhận được sự góp ý từ các bậc tiền bối trong nhóm về cách viết bài và đặc biệt về câu chuyện của em.

Chúc mọi người một ngày làm việc tràn đầy năng lượng và thật nhiều niềm vui!

Tác giả: Phạm Ngọc Lài | fb/ngoclai.pham.3
Group: Quản Trị và Khởi Nghiệp

Pin It

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *