Khởi Nghiệp và Thất Bại

# Khởi nghiệp kinh doanh lần đầu khi 6 tuổi.

Ngày đó, nhà em có nhiều đồ chơi lắm ( kiểu đồ chơi bán đồ hàng ),rồi em còn được bạn của mẹ cho thêm rất nhiều đồ chơi mới toanh luôn, xài không hết nên chỉ để cất. Tình cờ 1 ngày, mẹ chở ra tiêm mua đồ chơi, em thấy người ta đóng gói đồ chơi rất đơn giản kiểu như 1 tấm bìa cứng bỏ đồ chơi vào, lấy bao nylon trùm lên, rồi hơ lửa hay bấm kim là xong. Thấy thế em liền nói với mẹ là mua giúp mấy tấm bìa, nylon và nhờ mẹ hướng dẫn. Tất cả đồ chơi mới bấy lâu được cất em lôi ra, làm y hệt như ngoài tiệm,1 gói khoảng 5-6 cái, mang vào lớp bán cho các bạn để lấy tiền mua kẹo. 1 gói như thế em bán được 1-2 ngàn. bao nhiêu tiền bán được em dùng để mua bánh kẹo thoả thích, và tâm trạng thì phấn khởi vô cùng.ˆˆ Bán được hết đồ chơi thì nhìn thấy chả còn gì để bán nữa nên em nghỉ.

Phi vụ kinh doanh đầu tiên xem như tạm khép lại thành công.

# Khởi nghiệp kinh doanh lần thứ 2 năm 17 tuổi

Ba có ông bạn thân là chủ bè kinh doanh tôm, hào, cá ở Long Sơn. 1 ngày đẹp trời nghe chú ấy nói chuyện với mẹ về nuôi cá Bóng Mú được mùa lời nhiều lắm, nghe là thích ngay. Em mời bắt đầu rủ rê mẹ hùn vốn cùng chú ấy mua cá nuôi bán lấy lãi. Tổng sô vốn của em và mẹ lúc đó là 15 triệu ( em 5 triệu, mẹ 10 triệu ) . Cá nuôi từ lúc cá con nên phải đợi đến gần 4 tháng mới bán được. trong khoảng thời gian đó, ngày nào cũng tâm trạng thấp thỏm, phấn khởi, lo lắng đủ kiểu . Mừng chưa được bao lâu thì đùng 1 phát nghe tin xét đánh. Máy xí nghiệp ở Long Thành xả nước thải xuống sông, ảnh hưởng đến cả ở khu vục Long Sơn, cá của em nuôi chết cả phân nữa . cố gắng vớt vác bán hết số còn lại thì lỗ 2 triệu.

Sau vụ thất bại đó, nghe nuôi hào cũng thích lắm nhưng chả còn vốn làm và sợ nên nghỉ luôn.

=> Bài học rút ra : Thiếu kiến thức về lĩnh vực mình đang làm , thiếu hiểu biết về điều kiện kinh doanh lúc đó , nhờ hết người quen lo giúp . Nên dẫn đến thất bại.

# Khởi nghiệp kinh doanh lần ba khi 18 tuổi

Em mê mấy vụ kinh doanh online dã man lắm, ngày cấp 3 học dưới quê luôn ấp ủ khi lên đại học sẽ kinh doanh online bán quần áo nên lúc lên SG học là tranh thủ cơ hội liền. Lên kế hoạch tìm vé may bay giá rẻ ở Thailand, đi ,ăn ở ra sao trước ngày đi khoảng 6 tháng .trong thời gian này thì em tranh thủ kiếm đủ mọi cách kiếm tiền. nguồn tiền đầu tiên là bảo hiểm mẹ đóng cho đến lúc 18 tuổi em xin được 12 triệu.Nghe nói ngân hàng xã hội có hỗ trợ cho sinh viên nghèo vay tiền đóng tiền học phí, với lãi xem như là 0% .Thế là bày mưu kiếm cách nhờ người quen ở phường xác nhận nhà em là hộ nghèo , cấp giấy sổ nghèo đầy đủ .Ba Mẹ em thì không giúp em gì hết và nói em giỏi thì cứ tự làm tự vay thử xem ( vì Ba em lúc này đang là phó chánh văn phòng TP BR ). Cuồi cùng em cũng thành công và vay được 12 triệu và trả dần trong 4 năm. Vay mẹ 3 triệu, vay dì thêm 3 triệu , xem như tổng vốn có là 30 triệu.

Em phải nói dối với mẹ là đi Thailand cùng bạn, chứ thật tế em chỉ đi 1 mình. Và đấy cũng là lần đầu tiên em đi máy bay, lần đâu tiên đi ra nước ngoài , 1 mình ở Thailand lang thang 1 tuần để kiếm hàng về bán.

Kinh doanh hơn nữa năm, em tạo dựng được thương hiệp ở facebook. Tuy bán Online thôi nhưng nhờ những bộ hình thời trang đẹp và ấn tượng nên mọi người biết đến em rất nhiều ( Fb đầu full 5000 bạn , và phải mở thêm cái FB thứ 2 ) ,đến nỗi 1 số diễn đàn kinh doanh Online đặc cách cho Shop em được tham gia miễn phí, bài viết luôn đựợc nằm trong TOP đầu.

Tiếng vang là thế nhưng em vẫn thất bại và giải thế

=> Nguyên nhân thất bại : Em chưa hiểu thế nào là dòng tiền,chưa hiểu thế nào là vốn xoay vòng, cứ nghĩ mang 30 triệu đi mua hàng là đủ , là sẽ bán được hết 30 triệu.Khách nhiều, nhưng hàng tồn vẫn có , tiền chi trả cho thuê chung cư ở và kinh doanh, chi phí đủ thứ, không có tiền bù vào, cố gắng xoay nhưng vẫn không đủ.

=> Bài học : hiểu về ngành mình làm là điều kiện cần nhưng chưa đủ, cần phải biết về tài chính, phải lên kế hoạch đầy đủ và chi tiết, phải tính đến rủi ro.

# Khởi nghiệp kinh doanh lần thứ 4 năm 22 tuổi.

Rời trường đại học, đi làm về nhân sự được 3 tháng thấy môi trường không hợp nên nghỉ. Trở lại buôn bán kinh doanh Online tàn tàn, lúc đó cũng chả có đồng nào làm vốn. Nên em mới kinh doanh theo kiểu hình thức trung gian : dạo quanh rất nhiều shop bán hàng xách tay thời điểm đó, thì may mắn tìm đươc 1 shop rất rẻ và hàng có sẵn. Không có vốn không được giá sỉ nên em mới lấy hình sản phẩm của chị ấy đăng lên FB em, có khách thì chịu khó phi trâu đến lấy rồi giao khách, mua 1 cái, 2 cái, 3 cái rôi dần dần quen mặt chị ấy cho mua trước rồi trả sau . Mỗi cái như thế em lãi được 100-200k. Kiên trì bền bỉ nên dần dần em có đủ vốn để tự mua sẵn 1 số về bán, và để dành tiết kiệm được 1 ít.

Làm lâu quá đâm ra chán , lang thang đi ăn ở Sài Gòn thấy nhiều món ngon và lạ, ở dưới Vũng Tàu lúc đó thì chưa có. Nghĩ ngay là làm, bỏ Sài Gòn về VT làm. Vốn có sẵn vài chục triệu không đủ, nên đi vay đủ mọi nơi, lúc thất bại tính ra em mất gần 300 triệu.

Em bán quán Bún Đậu và Các Loại Chè Lạ ( lạ là lúc đó ở VT chưa ai có : chè khúc bạch, sữa chua nếp cẩm, chè bơ mít ), tất cả là do em làm và chỉ cho nhân viên làm . Quán lúc đầu bán đông khách lắm,nhưng dần dần thì vắng đi, làm đủ mọi chiêu trò quảng cáo, rồi còn làm thêm bánh để bán. Nhưng vẫn không đủ chi trả và tiếp tục, nên sau 7 tháng lại đóng cửa.

=>Lý do thất bại : có rất nhiều lý do.

-Thứ nhất là do tính em theo kiểu nóng vội, muốn gì là làm liền nên thành ra nhanh quá nó hỏng . Đi thuê mặt bằng mà không chịu hỏi thăm trước nơi kinh doanh. Em không biết mọi người nghĩ sao, chứ em thấy có 1 số mặt bằng được gọi là CHẾT ! Dù nó nằm ở vị trí thuận tiện thế nào thì cũng không kinh doanh được . Chỗ em thuê thì trước khi em đến cũng nhiều nguoi kinh doanh, ai cũng làm 2-3 tháng là bỏ đi vì ế ẩm không trụ nổi . Lúc đi ngang thấy được em liên hệ liền rồi đặt cọc ngay .

Rút kinh nghiệm: lần sau có đi thuê chỗ nào, thì phải tìm hiểu hỏi thăm lòng vòng xung quanh trước đó xem chỗ đó thế nào.

-Thứ hai : Tiền không nhiều mà bày vẽ cho cố, chỗ em thuê là nhà cũ ,ko tiện kinh doanh ăn uống, em làm từ nhà nát thành nhà mới luôn, thiết kế bày vẽ đủ kiểu mang từ Sg về VT.Nên chi phí cho sữa chửa trang trí dụng cụ lên đến hơn 50 triệu.

-Thứ ba: Tin tưởng người quen và kỵ nể. Đứa thiết kế cho em là đứa em thân thiết chơi cùng, em ấy là sinh viên trường Kiến Trúc, nói là thiết kế rẻ cho chị tiết kiệm nhất, nhưng thành ra lại là mắc nhất thì những chi phí thiệt hại.Ỷ là người quen nên em ấy cứ từ từ, mặt bằng thì thuê rồi nên vì chờ đợi mà tháng đầu tiên phải trả gần như trọn vẹn tiền thuê nhà mà vẫn chưa xong. Chị em cãi nhau còn tính không nhìn mặt nhau, vì sau đó vẫn phải trả công cho nó, mình thì nôn nóng còn nó thì cứ vừa làm vừa chơi.

Rút kinh nghiệm : lần sau làm gì mà nhờ đến người quen thì cũng phải rõ ràng trước ngay từ ban đâu không người thiệt trước sau gì cũng là mình.

-Thứ tư: xem nhân viên như chi/ em trong nhà nên thành ra nó lờn, dễ quá đâm ra nó lười biếng,kêu gì mới làm và thậm chí còn trả treo công việc lại.

Rút kinh nghiệm : Dễ thì dễ nhưng vẫn phải rõ ràng và có nguyên tắc, ko được là cho Nghỉ liền.

- Thứ năm : hợp đồng làm không rõ và chuyên nghiệp, nên đến lúc thua lỗ, sữa từ nhà nát thành nhà mới, mất 3 tháng tiền cọc, mà chủ nhà còn bắt trả thêm tiền sửa nhà mới thành nhà nát. vì kêu nhà này không thích( chủ yếu là làm khó và muốn kiếm thêm chút nào hay chút nấy ), đến lúc không còn xu nào mà vẫn phải đi vay 10 triệu để trả tiền sửa nhà cho chủ .

Rút kinh nghiệm : làm hợp đồng là phải nghiên cứu thật kĩ và khi có gì mình cũng ko phải chịu quá thiệt.

Và lần thất bại đó cũng là lần thất bại thảm hại nhất từ đó đến giờ. Tiền bạc nợ nần chồng chất , và hơn hết là tâm lý bất ổn, sợ sệt, quê với bạn bè, người thân. Bạn bè cũ không dám liên lạc, cắt đứt trong suốt 1 thời gian dài, chỉ ai thân lắm mới nói chuyện.

Gia đình thì bảo thấy chưa có làm được đâu mà bày vẽ cho cố vào, lúc ấy, dường như cả thế giới quay lưng lại. Stress kinh khủng, chả dám gặp ai, và mỗi lần ai hỏi đến Kinh Doanh sao rồi, khoẻ không, là chỉ muốn im lặng hoặc bỏ đi.

Thất bại nhiều lần là vậy, nhưng đên giờ em vẫn chưa Chán nó được ˆˆˆ

Mong rằng bài viết này sẽ truyền được ít lửa cho những bạn nào đã từng gặp thất bại như em mà đứng lên tiếp. Chỉ cần còn ý chí, còn cố gắng thì em tin không có gì là không thể.

Thân ái,
Nguyễn Trương Thanh Thanh | fb.com/thanh.thamthuy.9?fref=nf
SG -29/12/2017

Pin It

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *